HomeTHI VĂN CƠ ĐỐC“Tôi Ơi …” Bài #25 – Thơ Huỳnh Tiết

TẠ ƠN CHÚA TRONG MỌI SỰ

GIÓP nói rằng:
“Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹ, và tôi cũng sẽ trần truồng mà về; Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va!”
(LỜI KINH THÁNH – Sách Gióp 1: 21)

Tôi ơi … hãy nhớ nằm lòng,
Có, còn, được, mất ngoài vòng tay ta.
Mọi đều là của Chúa Cha,
Hồn, thân nầy cũng chính là Trời ban.

Tôi ơi … một kiếp gian nan,
Ta không chậm rãi, vội vàng được đâu.
Đừng nên tham vọng tóm thâu,
Qua đời vàng bạc, ngọc châu xa rời.

Tôi ơi … ai cũng một đời,
Đầu tư tích lủy thuận thời, thuận thiên.
Hướng lên trời chẳng ưu phiền,
Tham danh vọng, hám lợi quyền – hư không.

Tôi ơi … yêu chuộng linh công,
Chuyên tâm gieo gặt trong đồng lúa thiêng.
Rao Tin Lành khắp mọi miền,
Nước Trời, công chính ưu tiên kiếm tìm.

Tôi ơi … như những loài chim,
Nhu cầu cuộc sống, nổi niềm Chúa lo.
Mọi điều Chúa đã ban cho,
Nếu Ngài cất lấy cũng do thương mình.

Tôi ơi … phải biết Ân Tình,
Tạ Ơn Thiên Chúa tử, sinh thuộc Ngài.
Danh Ngài có một không hai,
Đáng ngợi khen Đấng Quản Cai muôn đời.

HUỲNH TIẾT
03-08-2016


Comments

“Tôi Ơi …” Bài #25 – Thơ Huỳnh Tiết — No Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *