BG Hãy Vui Mừng Trong Mọi Hoàn Cảnh
Công vụ 16:16-24
Mục sư Nguyễn Duy Tân – © 2023 TinLanhLibrary.info
Ngày kia Phao-lô nhận được một khải tượng từ Chúa và ông biết chắc được Chúa kêu gọi ông đi đến với người dân ở xứ Ma-xê-đoan để giảng Tin Lành cho họ (Công vụ 16:9-10). Dù cho Phao-lô và người đồng công với ông là Si-la đã nhận được một trách nhiệm từ Đức Chúa Trời và đã chuẩn bị đến đó hầu việc Ngài, nhưng mọi sự không xảy đến cách suông sẻ cho họ. Khi đến thành Phi-líp họ bị kẻ thù bắt, đánh đập, và nhốt vào ngục, vì bị tố cáo là gây rối loạn, nên họ bi nhốt chung với những tù nhân hung dữ, chân họ phải bị trói vào sàn nhà bằng xích sắt (Công vụ 16:16-24). Nhưng hãy xem cách phản ứng của họ trong hoàn cảnh khó khăn:
Công vụ 16:25 – “Lối nữa đêm, Phao-lô và Si-la đang cầu nguyện, hát ngợi khen Đức Chúa Trời; và những tù phạm đều nghe.”
Trong hoàn cảnh đầy khổ nạn nầy, các tôi tớ Chúa bắt đầu bằng sự cầu nguyện, và đó là bí quyết để tìm được bình an và nhìn thấy quyền năng của Chúa thể hiện. Kế đến, dù thân thể mang đầy thương tích đau đớn và nhức nhối, chân còn bị còng lại bằng dây xích sắt, họ lại có thể lớn tiếng ca hát để ngợi khen Đức Chúa Trời! Nếu chúng ta rơi vào một hoàn cảnh tương tự, khá lắm chắc chúng ta có thể hát nhỏ nhẹ để tự an ủi mình mà thôi. Nhưng trong đêm đó, Phao-lô và Si-la đã hát THẬT LỚN TIẾNG, đến đổi tất cả các tù nhân khác đều nghe họ.
Theo nguyên bản tiếng Hy-lạp, thì chữ “nghe” nầy có ý nghĩa là các tù nhân đều “lóng tai chú ý nghe” từng lời hát của họ! Cách mà hai tù nhân nầy hát cho thấy là họ chẳng những ngợi khen Chúa nhưng cũng có mục đích để làm chứng hay bày tỏ niềm tin của mình cho những tù nhân khác. Có thể trước đó họ nói với nhau: “Ở đây người ta cấm mình giảng dạy, nhưng nếu mình hát thì chắc không ai làm gì mình đâu. Xin Chúa cho lời hát của mình sẽ động chạm đến tấm lòng của những tù nhân nầy. Thôi mình cùng hát đi!” Thế là họ hát với hết tâm hồn và hết sức mình, trong tinh thần vui vẻ và đắc thắng, vì tin rằng Chúa sẽ chạm đến những tấm lòng đang đau khổ trong nhà tù nầy.
Chắc chắn là chúng ta chưa có cơ hội hát trong hoàn cảnh như vậy. Nhưng tại trong nhà thờ, có bao giờ chúng ta hát trong tinh thần để rao giảng Phúc âm, để bày tỏ cho những thân hữu có mặt trong buổi nhóm thấy được niềm VUI MỪNG, BÌNH AN, và HẠNH PHÚC mà Chúa đã ban cho chúng ta không? Nhất là quý anh chị em trong ban hát, quý vị ngợi khen Chúa với thái độ nào? Tất cả chúng ta là hội chúng, khi hát một bài thánh ca nói lên niềm hy vọng và vui mừng của mình thì gương mặt và thái độ của quý vị thế nào? Tôi rất thất vọng khi nhận thấy hầu như phần lớn các ban hát và ca sĩ trong Chúa, khi hát những bài thánh ca đầy ý nghĩa vui mừng, thì thường có một gương mặt không vui vẻ chút nào.
Khi chúng ta hát câu “Lòng mừng thơ thới, lòng mừng thơ thới…” thì trong lòng chúng ta có thật sự vui mừng không? Nếu có thì hãy biểu lộ ra qua giọng hát và nét mặt tươi vui của chúng ta. Người chưa biết Chúa đang ngồi bên cạnh phải thấy được hay cảm nhận được niềm vui mừng thơ thới trong đời sống con dân Ngài.
Dĩ nhiên là hai tôi tớ Chúa trong đoạn Kinh Thánh nầy đã hát cách hết lòng những bài Thánh Ca mà họ thuộc lòng. Thuộc lòng các bài thánh ca rất quan trọng. Nếu cứ nhìn vào sách hay nhìn lên các màn hình khi hát thì chúng ta sẽ không bao giờ thuộc được lời các bài hát. Trong lúc buồn bã ngã lòng, anh em có nhớ bài nào để hát không? Thánh ca giúp cho chúng ta tìm được sự bình an khi lo lắng, tĩnh tâm khi đang bị căng thẳng. Những tôi tớ Chúa từng bị sống trong lao tù vì Danh Chúa làm chứng rằng, nơi đó, nhờ hát những bài thánh ca mà họ thuộc nằm lòng mà họ nhận được niềm an ủi vô biên.
Ngày nào đó chúng ta sẽ cần nhớ lại những bài hát đầy ơn quen thuộc khi chính mình cần được khích lệ và an ủi, hoặc để khích lệ anh em mình. Không có gì có thể đem đến an ủi cho chúng ta bằng Lời Chúa và những bài thánh nhạc! Hôm nay, nếu gặp hoàn cảnh như Phao-lô và Si-la, chúng ta có nhớ được bài nào để hát không? Trong tù làm gì có sách thánh ca hay máy chiếu? Chúng ta có thể hát thuộc lòng một thánh ca nào với đức tin mạnh mẽ và trong tinh thần vui vẻ như Phao-lô và Si-la để làm chứng cho người chưa biết Chúa không?
Những bài thánh ca được xức dầu luôn tác động mạnh mẽ đến người nghe nếu chúng ta hát cách hết lòng. Những tù nhân trong câu chuyện này, vì chú ý lắng nghe hai nhà truyền giáo nầy hát, họ đã được Chúa thăm viếng và ban phước cho. Làm sao ta biết điều đó? Vì khi cơn động đất xảy đến bởi quyền năng của Chúa, thì những dây xích đã bung ra, rơi khỏi chân của Phao-lô và Si-la, và đồng thời cũng được tháo ra khỏi chân của mọi tù nhân khác!
Công vụ 16:26-28 – “Thình lình, có cơn động đất rất lớn, đến nỗi nền ngục rúng động; cùng một lúc, các cửa mở ra, xiềng tù phạm thảy đều tháo cả. 27 Người đề lao giựt mình thức dậy, thấy các cửa ngục đều mở, tưởng tù đã trốn hết, bèn rút gươm, toan giết mình. 28 Nhưng Phao-lô kêu người lớn tiếng rằng: Chớ làm hại mình; chúng ta đều còn cả đây.”
Chắc chắn Chúa đã khiến cho động đất để giải thoát hai tôi tớ của Ngài và nhưng Ngài cũng cũng có ý định buông tha các tù nhân khác nếu họ muốn thoát thân, nên các dây xích của họ cũng đã được tháo ra và cửa tù cũng đã được mở toang! Nhưng Chúa làm vậy cũng có thể để các tội nhân nầy hiểu rằng Chúa sẵn sàng tha thứ và buông tha họ khỏi ngục tù của tội lỗi.
Nhưng không có một người tù nào lợi dụng cơ hội để chạy trốn! Tại sao? Tôi nghĩ là vì họ quá đổi kinh ngạc, và sửng sốt khi chứng kiến một phép lạ diệu kỳ mà chỉ có Đức Chúa Trời đầy quyền năng của hai nhà truyền giáo nầy mới làm được! Có thể họ muốn ở lại để tìm hiểu thêm về Tin Lành mà hai người nầy rao truyền. Cũng có thể trong tâm hồn họ, họ đã cảm nhận được tự do trong Chúa, không còn quan tâm đến việc chạy trốn khỏi tù như ngày trước nữa!
Chúng ta chú ý đến điểm nầy: Khi Phao-lô và Si-la cầu nguyện và ngợi khen Chúa, họ đã KHAI PHÓNG được quyền năng của Đức Chúa Trời, và phép lạ đã xảy ra. Nhiều khi chỉ ngợi khen Danh của Ngài như những lời cầu nguyện ĐẦY ĐỨC TIN và thành thật thì cũng đủ khiến cho quyền năng của Đức Chúa Trời thể hiện, và làm cho ma quỷ run sợ. Một mục sư người dân tộc chia sẻ rằng, lần nọ họ đang chuẩn bị đuổi quỷ ra khỏi một người kia, khi các tín hữu bắt đầu ca ngợi Chúa thì tà linh tỏ ra rất sợ hãi. Tà linh la lên, bảo họ im đi, đừng rủa sả nó nữa!
Trong hoàn cảnh đầy khó khăn, nếu chúng ta ngợi khen Chúa cách thành thật thì chúng ta tự đặt mình trong tư thế nhận được phép lạ và phước hạnh từ Ngài. Ít lắm, sự lo lắng và buồi bã sẽ thối lui; sự bình an, vui mừng, và an ủi sẽ tràn ngập vào trong tâm hồn mình. Vì cớ đó chúng ta có thể nói như Phao-lô trong Phi-líp 4:4, “Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn. Tôi lại còn nói nữa: hãy vui mừng đi.”
Khi Phao-lô nói “Hãy vui mừng” ông không nói, “hãy cảm thấy vui mừng”, nhưng ý của ông là “hãy bày tỏ sự vui mừng” (rejoice) và đó là một mệnh lệnh cho chúng ta. Trong mọi hoàn cảnh, NẾU chúng ta có sự vui mừng trong tâm hồn, thì “hãy bày tỏ ra” như Phao-lô và Si-la đã làm!
Thế giới chúng ta ngày nay cần biết và cần thấy lẽ thật nầy. Nhân loại đang tìm đủ mọi cách để được vui mừng. Nhưng niềm vui thật chỉ có thể tìm được trong Chúa mà thôi và chỉ có con cái thật của Chúa mới có thể bày tỏ niềm vui từ trong tâm hồn trong bất cứ hoàn cảnh nào, tinh thần không cần phải được kích thích bằng thuốc hay bia rượu. Trong Chúa, chúng ta có thể luôn luôn vui mừng ngợi khen Ngài như Đa-vít:
Thi-thiên 34:1 – “Tôi sẽ chúc tụng Đức Giê-hô-va luôn luôn, Sự khen ngợi Ngài hằng ở nơi miệng tôi.”
Đa-vít cũng nói “luôn luôn” như Phao-lô, ông muốn nhắc rằng chúng ta có thể vui mừng trong mọi hoàn cảnh. Nếu biết được đời sống của Phao-lô, không ai dám tin rằng ông có thể bày tỏ sự vui mừng hay hạnh phúc được, đừng nói chi vui mừng luôn luôn. Vì ông luôn gặp những hoàn cảnh đầy éo le, oan ức, nhục nhã, bội bạc, tù tội, bị đánh đập, roi đòn, ném đá, chìm tàu, v.v. Nhưng ông luôn luôn vui mừng và đã làm gương cách sống động trong hoàn cảnh đầy đen tối này.
Nguyền xin Chúa giúp cho chúng ta luôn kinh nghiệm được niềm vui thật sự trong tâm hồn và sẵn sàng bày tỏ niềm vui đó như là một cách làm chứng sống động về sự bình an và hạnh phúc mà Chúa ban cho chúng ta là con cái Ngài. Amen.
Comments
BG Hãy Vui Mừng Trong Mọi Hoàn Cảnh — No Comments